Ba má tôi ngoài làm chủ một cửa hàng buôn bán đồ gia dụng đắt khách trong chợ huyện, còn có thêm nghề thu mua nông sản của bà con lối xóm để bán cho thương lái trên phố, nên gia đình tôi được xếp vào loại có của ăn, của để.
Ba má chỉ sinh được hai chị em tôi, vì vậy ngay từ nhỏ, chúng tôi đã được ba má nuôi dưỡng, cho học hành đến nơi, đến chốn. Khi chị Hai tốt nghiệp Đại học Tài chính, kế toán thì tôi cũng trở thành sinh viên của trường Đại học Bách khoa.
Ra trường, với tấm bằng loại giỏi, tôi có công việc cho thu nhập tốt ở một doanh nghiệp tư nhân ăn nên làm ra. Tôi không chơi bời, không đua đòi ăn diện như vài thanh niên độc thân khác mà luôn chăm chỉ, học hỏi và cống hiến hết mình cho công ty. Thế nên sau 7 năm gắn bó với doanh nghiệp tôi đã đủ tiền để sở hữu một căn hộ chung cư mini, không rộng lắm nhưng đầy đủ tiện nghi để tôi yên tâm an cư trên thành phố.
Thấy tôi bước vào tuổi 29 mà chưa có bạn gái để đưa về ra mắt ba má, trong khi chị hai tôi đã chồng con đề huề, nên ba má tỏ ý mong và giục giã chuyện vợ con mỗi khi tôi có dịp về thăm.
Công bằng mà nhận xét thì tôi cũng được bạn bè, đồng nghiệp xếp loại điển trai, với vóc dáng cao ráo, khuôn mặt cương nghị, nam tính và sống thân thiện, nhân ái, cởi mở với mọi người. Tuy vậy chắc ông Trời chưa cho duyên, nên từ khi còn là sinh viên đến khi đi làm, dù đã trải qua vài ba mối tình mà cuối cùng cứ lần lượt những cô người