Bố mẹ tôi ở quê, ruộng đất không có nhiều mà sức khỏe của bố tôi ngày một yếu do căn bệnh viêm đa khớp hành hạ quanh năm. Thương mẹ vất vả, anh trai tôi mặc dù học lực khá nhưng phải bỏ ngang lớp 8 để phụ mẹ tôi việc đồng áng. Còn tôi đã biết suy nghĩ mấy lần tôi định thôi học nhưng mẹ và anh nhất định không cho. Mẹ tôi bảo tôi cố kiếm lấy cái chữ cho bằng bạn bằng bè, anh trai tôi nhỏ nhẹ động viên tôi ráng học để có tương lai, còn anh là con trai anh chịu khổ được…
Những năm học ở trường Đại học Tài chính kế toán tôi vừa gắng sức học, vừa nhận làm thêm bất cứ việc gì miễn là có đồng tiền lương thiện để tự trang trải cuộc sống mà không phiền đến thu nhập ít ỏi của gia đình ở quê.
Với tấm bằng tốt nghiệp loại khá, tôi được một công ty tư nhân trong thành phố tuyển dụng với mức lương khá ổn, để hàng tháng ngoài chi tiêu cá nhân tôi vẫn còn dư chút ít gửi về quê đỡ mẹ phần thuốc thang chữa bệnh cho bố. Không những có công việc ổn định mà tôi còn thuê được một căn phòng khép kín trong khu trọ cao ráo, sạch sẽ để ở.
Tôi dự định sẽ cùng người