
Với nhà văn Nguyễn Huy Thiệp (trái) tại văn phòng Hà Nội năm 1987
Tôi ít nhiều có góp phần làm nên thương hiệu của một tờ báo từng phát hành đến vài chục ngàn số mỗi tuần. Phần đóng góp đó có công sức rất lớn của các cộng tác viên đã gắn bó với Tuổi Trẻ Chủ Nhật từ những ngày non trẻ.
Một tuần đi xe chở giấy in ra Hà Nội tìm cộng tác viên
Khi đảm nhận công việc tôi đã nghĩ tờ báo cần có một đội ngũ những cây bút nổi tiếng nhiều lĩnh vực, những người sẽ góp sức với tòa soạn để đảm bảo chất lượng nội dung từng số.
Những ngày ấy chưa có văn phòng đại diện của Tuổi Trẻ ở các địa phương, kế cả văn phòng tại thủ đô. Ở phía Nam thì dễ gặp gỡ, trao đổi với nhiều tác giả để đặt bài, nhưng phía Bắc thì khó khăn hơn. Vậy phải "Bắc tiến" thôi, theo cách ông bạn Trần Chiến, nhắc nhớ về chuyến đi Hà Nội của tôi ngày ấy.
Những ngày cận Tết Nguyên đán 1985 rảnh rang, nhân có cuộc họp gia tộc tại quê nhà Thanh Oai (bấy giờ còn thuộc tỉnh Hà Tây) tôi kết hợp việc riêng với việc tòa soạn: tìm cộng tác viên.
Chuyến đi thật đáng nhớ vì là chuyến xuyên Việt bằng đường bộ đầu tiên của tôi. Ngày ấy, mua vé máy bay không dễ, thật may tôi được một người quen cho đi "ké" xe tải chở giấy in ra Hà Nội. Xe đủng đỉnh gần một tuần mới đến thủ đô!
Bài phỏng vấn đạo diễn Đặng Nhật Minh
Bài phỏng vấn "nói thẳng", "nói thật" ấy gây được tiếng vang trong dư luận. Sau khi anh Minh đắc cử tổng thư ký Hội Điện ảnh Việt Nam, tôi lại có bài trò chuyện với anh về công việc mới của một nhà làm phim tài năng.
Từ đó, Đặng Nhật Minh trở thành một cộng tác viên thường xuyên của Tuổi Trẻ Chủ Nhật. Anh viết nhiều thể loại: từ nhận định các bộ phim mới ít nhiều gai góc như Gánh xiếc rong của đạo diễn Việt Linh cho đến những ký sự đậm chất văn học, về các nhân vật có liên quan đến Việt Nam như bà Madeleine Riffaud và Oliver Stone, có cả truyện ngắn (Chuyện người lớn - Tuổi Trẻ Chủ Nhật số 14-1991).
Có thể nói, không chỉ là một cộng tác viên luôn gắn bó với tờ báo, anh Minh còn là một người bạn thân thiết với tôi. Tôi nghĩ anh Đặng Nhật Minh có thể coi là một hình mẫu về công tác cộng tác viên của Tuổi Trẻ Chủ Nhật.

Thơ Nguyễn Duy trên Tuổi Trẻ Chủ Nhật số 25-1987
Ông già Nam Bộ Sơn Nam và bao ân nghĩa phương Nam khác
Với các cộng tác viên ở phía Nam, tôi đặc biệt quý mến các nhà văn lão thành Võ Hồng và Sơn Nam. Ông Sơn Nam có thời gian viết rất đều cho Tuổi Trẻ Chủ Nhật, từ chuyện phong tục tập quán, thờ tự giỗ chạp ở Nam Bộ, đến các địa danh và vùng đất như Bến Tre, cù lao Phố, Bến Súc…, rồi ẩm thực thời khẩn hoang miền Nam…
"Ông già Nam Bộ" đã sát cánh với Tuổi Trẻ Chủ Nhật khi tòa soạn tổ chức cuộc thi ảnh kỷ niệm 300 năm
Với nhà văn Sơn Nam tại tòa soạn (đang trao đổi về cuộc thi ảnh 300 năm Sài Gòn - TP.HCM)
Trong những năm cộng tác với Tuổi Trẻ Chủ Nhật, nhà văn Võ Hồng của Nha Trang đã gửi hàng chục truyện ngắn (đều được chọn đăng) và rất nhiều bài viết thấm đẫm lòng nhân ái về người cha, người mẹ, người thầy, về lòng hiếu thảo, tình thầy trò… như Một bông hồng cho cha (Tuổi Trẻ Chủ Nhật số 24-1990), Nghĩ về mẹ (Tuổi Trẻ Chủ Nhật số 35-1990), Tay cầm viên phấn (Tuổi Trẻ Chủ Nhật số 45-1992); Mồng ba tết thầy (Tuổi Trẻ Xuân 1993).
Nhớ những lá thư viết tay chữ thật đẹp của ông gửi cho tòa soạn trao đổi về đề tài, bài muốn viết, chỉ ngừng khi sức khỏe đã như ngọn đèn dầu cạn!
Nhà giáo Trần Hữu Tá là cộng tác viên nhiệt thành của Tuổi Trẻ Chủ Nhật. Ông viết nhiều và viết đều về văn học thành thị miền Nam, về các tác gia như Vũ Trọng Phụng, Thanh Tịnh, Tô Hoài, Nguyễn Tuân, đặc biệt là chân dung các nhà văn miền Nam như Thẩm Thệ Hà, Tô Nguyệt Đình, và nhiều bài về giáo dục, tuyển sinh - những đề tài mà ông luôn đau đáu quan tâm mỗi khi có dịp trao đổi với tòa soạn.
Trong số các nhà văn tên tuổi cộng tác với báo Tuổi Trẻ Chủ Nhật, tôi có nhiều kỷ niệm đẹp với Nguyễn Khải.
Những năm 1980 - 1990 tôi thường gặp Nguyễn Khải khi anh đến tòa soạn gửi bài, thường là truyện ngắn hay truyện ký. Sau này tòa soạn còn nhờ anh viết nhận định về các sáng tác trên Tuổi Trẻ Chủ Nhật, mời anh tham gia chọn truyện ngắn hay trong năm.

Bài của GS Trần Hữu Tá trên Tuổi Trẻ Chủ Nhật số 42-1990
Những nhận định, đánh giá của anh ngắn, súc tích và sâu sắc, đọc rất thích, chẳng hạn khi đọc truyện ngắn Mưa đỉnh núi xa của Hoa Ngõ Hạnh (Tuổi Trẻ Chủ Nhật số 45-1998), anh viết "Một truyện ngắn có thể nhớ lâu" với đoạn: "chữ nghĩa của bây giờ, ngắn gọn, chói chang, lóe sáng trực tiếp vào cảm thụ của người đọc, vẫn là mưa, lau rừng, hoa chuối đỏ và những tàu lá co rúm trong mưa, chắc là những hình ảnh này còn lưu lại khá lâu trong tôi".
Sẽ không thể kể hết các đóng góp của nhiều cộng tác viên khác cho Tuổi Trẻ Chủ Nhật về bài vở, sáng tác, như của các tác giả Nguyễn Quang Sáng, Trần Huiền Ân, Nguyễn Duy…; kể cả bậc lão thành Trang Thế Hy dù không là trang viết nhưng ông đã nhận làm chủ khảo cuộc thi truyện ngắn và ký của Tuổi Trẻ Chủ Nhật vào năm 1986.
Rồi đến các tài năng thế hệ sau mà điển hình là Nguyễn Ngọc Tư với những truyện ngắn đầu tiên đăng báo của cô sau khi đoạt giải nhất cuộc thi sáng tác Văn học tuổi 20 (báo Tuổi Trẻ và Nhà xuất bản Trẻ tổ chức).
Cũng không thể quên đóng góp của các họa sĩ như Nguyễn Trung, Đinh Cường, Lương Xuân Đoàn, Bửu Chỉ cho trang hội họa của Tuổi Trẻ Chủ Nhật những năm tháng đó; cùng các tranh minh họa truyện ngắn tuyệt đẹp của Nguyễn Trung, Nguyễn Trọng Khôi, Ca Lê Thắng, Hoàng Tường, Nguyễn Thuyên… để làm nên một diện mạo mỹ thuật cùa tờ báo.
Tháng 5-2025, nhân sinh nhật của anh Đặng Nhật Minh, tôi gửi một lời chúc mừng trên Zalo, và ngay sau đó nhận được lời đáp của anh: "Cảm ơn anh Chức. Nhớ anh với Tuổi Trẻ Chủ Nhật… những kỷ niệm khó quên". Với một người làm tòa soạn, không gì khiến tôi cảm động hơn!
