Nhà quá nghèo, ruộng đất ở quê không đủ cho bố mẹ làm kiếm cái ăn nuôi ba chị em tôi ăn học. Là chị cả trong nhà, tôi đành chấp nhận thôi học giữa lớp 12 để khăn gói ra thành phố tự lập, nhường cơ hội cho hai cậu em không phải dang dở con đường đèn sách như tôi.
May mắn tôi được vợ chồng bà chủ quán cơm bình dân gần khu ký túc xá của mấy trường đại học trong thành phố nhận vào làm với mức lương tạm đủ để trả phòng trọ, còn cơm ông bà chủ rộng lòng không lấy